Thứ Bảy, 18 tháng 4, 2020

CHỈ LÀ NGƯỜI DƯNG

Nỗi niềm rồi sẽ dần quen
Dẫu say  cũng tỉnh, hơi men nhạt dần?

Đời người một kiếp phù vân
Thoảng như ngọn gió dừng chân hiên nhà...

Nắng mưa đôi lúc nhạt nhòa
Tình đời liệu có phôi pha tháng ngày ?

Xuân dần xa khỏi tầm tay
Hè đang nhóm lửa trên cây lựu mà...

Bao năm mình chẳng cách xa
Với em - tôi có chỉ là...người dưng ?!



1 nhận xét: