Ngồi trên bờ lặng thầm nghe biển hát
Dang tay bơi con sóng cứ bồng bềnh
Rất dịu dàng làn nước mát trong xanh
Như ru ta trái tim không yên ngủ.
Biển vẫn hát trong nhạc nền của gió
Khi du dương trầm bổng, lúc hào hùng
Thật êm đềm với những ngày sóng nhẹ
Lại thét gào trong từng đợt bão giông...
Sóng biển êm ru thanh thản tâm hồn
Ngày biển giận tiếng gầm gào khủng khiếp
Lúc yêu thương biển vô cùng mãnh liệt
Khi dỗi hờn cứ lặng lẽ thẳm sâu...
Biển với cuộc đời có khác gì nhau
Ta mong được yên bình trong sóng nhẹ
Nhưng điều muốn cũng nhiều khi không thể
Bởi chính lòng ta đôi lúc lại thét gào !?
Biển và đời... sao so được nông sâu
Biển có thể, nhưng lòng người không thể
Con sóng vỗ suốt ngàn năm vẫn thế
Lúc nhẹ nhàng, khi ào ạt trào dâng ...!
Bờ thấu hiểu nỗi niềm của sóng
Trả lờiXóaHay dào dạt những lúc trăng lên
Khi dỗi hờn xô bờ vạt nghiêng
Bờ trải dài vẫn chờ sóng đổ !
Bài thơ hay thế anh Quang .
Hình ảnh minh họa đẹp tuyệt ạ
Cám ơn bạn nhé Như Khuê !
Trả lờiXóaThơ hay quá, DVD thưởng thức!
Trả lờiXóaCám ơn bạn nhiều nhé Đỗ Văn !
Xóabài thơ đi vào lòng người
Trả lờiXóa